Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp.Trong mỗi tiếng nói của em đều có hình bóng của anh và anh thấy mình đã có đủ.Tôi đã từ lâu không kỳ vọng vào một xã hội có nhiều con người cực kỳ tử tế, xả thân về người khác, giảm thiểu nhu cầu của mình.Mà bác ta có tin hay không chẳng phải vấn đề then chốt.Bác vừa thoăn thoắt gói vừa bảo Thấy số bác khổ không.Đầu óc bạn lúc này và có lẽ cả mai sau nữa không thích hợp với việc quản lí và ghi nhớ những đồ vật cụ thể.Cả những ý nghĩ này cũng quá cũ.Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ.Ta ngại nói sự thật với ai nhìn ta ngờ vực.Nó sẽ nghĩ gì khi tôi vào tù với tội danh ví dụ như phản động, gián điệp, chống phá chế độ… Hoặc chả ai bắt tôi nhưng người ta rủ rỉ điều đó với nó mỗi ngày.
