- Xin lỗi ông, ông lầm.Bất kỳ thằng khùng nào cũng tự bào chữa cho mình được mà những thằng khùng đều làm như vậy hết.Ông kiếm cách dò biết thị hiếu của ông giám đốc khách sạn.Ông còn đưa cho nhiều bức thư giới thiệu tôi với các ông đại lý của ông.Cho đến người ở của ông cũng sùng bái ông nữa.Sau này có người cho hay rằng, tôi vừa ra khỏi phòng, nhà thông thái đó quay lại nói với ông chủ nhà, khen tôi thế này, thế khác và cho rằng câu chuyện tôi rất hứng thú và tôi là một người ăn nói rất có duyên.Khi tên Booth hạ sát ông bằng một viên đạn, ông không hay rằng người ta mới bắn ông, nhưng trong 23 năm trời, gần như mỗi ngày, ông được nếm "những trái cây chua chát của một duyên nợ đau khổ" như lời ông Herdon, người bạn ông đã nói.Mắng, giảng giải, dỗ ngọt, đều vô hiệu.Rõ ràng là một tia nắng xuyên qua mây mù.Mỗi cử chỉ của ông, mỗi lần ông chuyển giọng nói, mỗi nét cau mày là cả một công trình luyện tập.