Nhưng đã có người đạt được, nhờ nhận chân rằng không phải tìm cái vui cho thân thể hoặc tâm hồn mà phải luyện trí và bắt hành động phải hợp với nguyên tắc thì mới có hạnh phúc.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Hễ chưa gắng lắm cái gì để thoả mãn ý muốn đó thì lòng ta chưa yên.Sau nầy, có dịp, tôi sẽ nói về văn chương.Không yêu văn chương không phải là một tội, cũng không phải là dấu hiệu của sự ngu dốt.Không có một vị thần linh nào bảo: "Người này hoặc là điên, hoặc có óc nô lệ.Chắc chắn là như thế sẽ có lợi.Không ăn cắp nó được.Câu ấy tầm thường quá đến nỗi khi viết ra, thực tình tôi cảm thấy mắc cỡ.Câu châm ngôn đó chưa đúng hẳn.