Nó đã là lòng bạn rung động và sẽ làm lòng bạn rung động.Còn lý trí, nó chỉ giữ trong đời ta một chỗ nhỏ nhoi.Bạn nắm lấy cổ nó, lôi nó về.trong chương trước, tôi đã kể tên Marc Aurele và Epictete.Tới nơi ông thường phải đợi xe.trọng chương trình là một cách vừa phải, sống một cách không quá khắc khổ, mà cũng không thả lỏng quá, là một việc không dễ dàng lắm như những người thiếu từng trải thường tưởng lầm đâu.Học không phải là để thông hiểu văn chương, biết nghệ thuật hoặc một môn học nào khác, mà là để tự biết mình.Thật là một chế độ dân-chủ lý-tưởng.Thế thì tại sao bạn lại không rời khỏi nhà, lại cột đèn gần nhất với một cái vợt rồi nhận xét đời sống của các loài bướm đang đập cánh chung quanh ánh sáng, rồi sắp đặt lại những điều tìm được rồi dựng lên một thuyết?Vậy nhất định không được đọc báo trên xe! Thế là đã để dành được 45 phút rồi đấy nhé!