Chắc họ nghĩ bạn là bồi bàn.Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi.Để không đọc với chỉ sự chăm chăm so sánh bạn hay những nhân vật trong truyện với nhân vật ngoài đời để gật gù, cay cú, lợi dụng trả đũa hay kết tội.Chứ trước đây thì um nhà rồi.Có điều, người người làm kinh tế, nhà nhà làm kinh tế.Vô tâm thì cho chết! Còn phàn nàn gì nữa.Và họ chỉ tìm và so sánh những gì phản chiếu chính họ.Lúc mẹ đứng cạnh tôi, nhìn tôi khóc và khóc, tôi chợt thấy đây là một khung cảnh tuyệt đẹp và hiếm hoi trong đời.Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không.Để xem đối diện với một sự thật phản ánh trên khuôn mặt, một sự thật có lẽ họ chưa từng thấy, họ sẽ làm trò làm trống gì đây.
