Tại sao? Tại họ nghĩ tới họ, tới cái mà họ đương tìm kiếm.Trúng rồi đây! Cá cắn câu rồi.Tôi liền viết lên tời giấy câu này: "Thưa các Ngài, tôi xin lỗi các Ngài; tôi đau cuống họng nói không ra tiếng".Vậy nếu bạn muốn người ta coi là nói chuyện có duyên thì bạn phải biết cách nghe.Rõ ràng là một tia nắng xuyên qua mây mù.Nhưng lời tuyên bố của ông Adler quan trọng tới nỗi tôi phải chép nó lại lần nữa: "Kẻ nào không quan tâm tới người khác, chẳng những sẽ gặp nhiều sự khó khăn nhất trong đời, mà còn là người có hại nhất cho xã hội.Hồi mới đầu tôi thích nó lắm.Ông giám đốc công ty đồng ý với tôi rằng chỉ nên tái bản nếu có chứng cớ chắc chắn rằng cuốn đó in ra có lợi cho chúng tôi.Đáng lẽ tôi không nên mua thì phải".Đó, chỉ vì vậy mà ông khen tôi là nói chuyện khéo, sự thiệt tôi chỉ là một thính giả kiểu mẫu và biết cổ vũ ông nói thôi.
