Cha mẹ sinh ra ta với 300.Đêm ấy tôi đi trên đường ở Miami tới một nhà thờ đương làm lễ.Chúng tôi nghèo, lúc nào cũng đeo nợ.Ông ta nói "Tôi không có tài để viết một cuốn sách khả sĩ so sánh với tác phẩm của Shakespeare, nhưng tôi có thể viết một cuốn theo tài năng riêng của tôi được".Thế mà cho tới khi tôi 14 tuổi, không bao giờ tôi được một đôi giày cao su.Ông cụt cả hai chân, ngồi trong góc thang máy trên cái ghế có bánh xe.Tôi đã mua những vết chân đó tại viện Bảo tàng Peabody của Đại học đường Yale và tôi còn giữ bức thư của viên bảo quản, cam đoan những vết chân đó có từ 180 triệu năm nay.Bạn nên nhớ rằng Đức Chúa Giê Su mà cũng gặp phải trường hợp ấy.Nó gởi lại bà số tiền đó như gởi tại nhà ngần hàng cho trẻ em vậy.Nhìn vào thì hai hình chồng lên như thành một, làm ta cảm tưởng hình đó có bề sâu và bề xa.
