"Trong lòng ta suy nghĩ làm sao thì ta như vậy".Tôi theo lời khuyên ấy.Khi tốt nghiệp ông đã tự chối không chịu để một chủ khách sạn gây dựng cho ông và cũng chẳng nhận đề nghị của ông một người bảo hộ văn nghệ địa phương.Rồi ít lâu sau, lại biến ra nhiều chứng khác.Ông bảo: "không phải thức ăn làm cho tôi có ung thư trong bao tử mà nguyên nhân chính là cái ưu tư nó cắn rứt tôi".Tôi nắm chặt và quay mạnh quả nắm rồi bước vào, tiến thẳng lại người đó mà ưởn ngực, quả quyết, trang trọng, tươi cười chào: "Kính ông Smith, tôi là John R.Tôi biết bạn đã nghe câu ấy đến ngàn lần.Ông kiếm ăn được, nhờ có mỗi một đức tính là quyết làm cho công việc hoá ra có hứng thú.Điều mà ông sợ nhất đã xảy ra!Ông cụt cả hai chân, ngồi trong góc thang máy trên cái ghế có bánh xe.