nhưng là thứ sung sướng phập phồng, lo sợ.Nhưng dầu sao họ cũng là thành phần ta phải phục vụ.Về trong gia đình họ sống phần nào đời sống của họ thôi: vì công ăn việc làm, vì trách vụ xã hội, họ sống ở các nơi khác nhiều hơn.Trong khi yêu, tôi sẽ bàn rộng ở chương sau, bạn trai ít dùng óc phán đoán chu đáo.Đến khi người họ đều tán thành, ưa thích hết.thân xác họ non nớt nhưng biến đổi nhanh chóng.Chừng nào thất bại ngã ngửa họ kêu trời la lỡ, là tại, là số phận, cơ thời.Mấy năm lăn lóc trong nghề giáo dục thiếu và thanh niên nam nữ, tôi biết được bao nhiêu bạn trai không theo tôn giáo nào hết mà lương tâm tự nhiên trong trắng.Đến đây bạn cũng chưa thấy tôi bàn ngay vào bản chất ái tình của bạn trai.Vậy bây giờ người ta ghiền như á phiện.
