Đó có thể là một ước mơ ngay từ thuở thiếu thời, là những kỷ niệm đẹp đã qua hay chỉ là một hình ảnh trong tiềm thức.Cuối cùng, mâu thuẫn nảy sinh vì ai cũng muốn tổ chức lễ ở nhà mình và theo cách của mình.Thế mà bạn thử nghĩ xem, có phải chúng ta đang hằng ngày vẫn theo đuổi những thứ chẳng đáng được đưa vào danh sách trên không? Thay vì phải trân trọng những gì thực sự là quan trọng đối với mình, ta lại đi gom góp những thứ gọi là ”biểu hiện của thành công và hạnh phúc" mà không màng băn khoăn tự hỏi - đâu mới là hạnh phúc thực sự.Nhưng họ không bao giờ có thể đạt tới sự hoàn hảo.Cuộc sống chúng ta cũng vậy, mỗi khi nhận ra sai lầm, thay vì cứ mãi dằn vặt, khổ đau, bạn hãy bản lĩnh vượt qua sai lầm để bước tiếp một cách vững vàng hơn.Nhưng Marie cho rằng như thế là không công bằng.Michael Jordan, tên cậu bé 15 tuổi ấy, nhìn tới nhìn lui danh sách mà chẳng thấy tên mình đâu.Cụ Henry hết sức sửng sốt trước việc này và luôn tự hỏi: Tại sao những người này lại quan tâm đến mình như thế? Hay là họ đang cố nâng cấp nhà của cụ để làm cho nhà họ có giá hơn?"Giá trị của cuộc sống là cách bạn nhìn về nó và cách bạn sống mỗi ngày như thế nào".Và bạn có thể sẽ mất tất cả khi bạn buông xuôi và không còn tin vào mình nữa".
