Không hẳn là sợ mất cho bạn.Mặc dù cả cái trạng thái đào sâu vào bản chất, luôn luôn tìm tòi, âm ỉ khao khát nói ra cũng cũ; nhưng khi tự thân nó tìm ra được những bản chất có vẻ bản chất nào đó thì nó mới.Đầu và da mặt bạn mát lạnh.Lúc đó bạn đang gập bàn.Thế là cứ nằm cho ý nghĩ tràn lên, dâng ngập người.Còn nói riêng hay ngoại lệ thì đọc ít nên không biết.Đục khoét tế bào, thịt da, biến đổi gen của cả gỗ đá và vôi vữa, của cả những con gấu bông treo cổ lủng lẳng trước cửa hàng lai giữa tạp hoá và bách hoá của bác.Nhưng nó mới vì người ta tìm mãi mới ra, mãi mới cảm nhận được.Khi mà đã lớn đầu cả rồi.Ông anh bảo chắc là một loại gạch chịu lửa.
