Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Nhưng có gì lạ đâu? Vẫn là luật nhân quả mà.Vậy mà người ta cứ bảo thời giờ là tiền bạc chứ.Và bây giờ mỗi tuần để ra một ngày tùy ý muốn làm gì thì làm, không có chương trình, không phải gắng sức, tôi nhận rõ được giá trị của ngày trong tuần đối với tâm trí tôi.Nó lớn tiếng khoa trương để bạn tin dùng nó; mới đầu, bạn không làm thoả mãn nó được, nó đòi hỏi nhiều hơn, nhiều hơn nữa; nó nóng nảy muốn dời núi lấp sông.Một thất bại vẻ vang không đưa tới đâu cả, nhưng một thành công nho nhỏ sẽ đưa tới một thành công không nhỏ đâu.Bạn lại cứ nằm xuống, thiêm thiếp triền miên giấc ngủ mà bạn gọi là cuộc sống của bạn đi.Tuy vậy, y không đến nỗi bị dày vò như kẻ muốn tới thành La Mecque mà không bao giờ bước chân ra khỏi nhà mình.Thưa bạn, tôi nhiệt liệt lập lại rằng tôi viết cho bạn đấy.Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.
