Trấn tĩnh tinh thần bằng cách hít thở nhiều không khí, thong thả và điều đặn.Nào: "còn hòng gì, còn trầy da tróc vẩy làm gì nữa", nào: "thế là hết hy vọng".Nhưng tôi càng sóng thêm bao nhiêu thì tôi càng tin chắc chắn ở năng lực huyền bí của tư tưởng.Các bạn nhớ trong câu kinh đó chỉ xin cơm cho đủ ngày một thôi, chứ không phàn nàn về cơm ôi mà hôm qua đã phải nuốt đâu nhé.Chắc bạn chẳng cho là thật? Tôi xin kể một chứng minh.Sáng dậy tôi có quyết: "Nắm lấy ngày hôm nay" để tận hưởng 24 giờ đó không?Emerson nói: "Suốt ngày ta nghĩ sao thì ta cư xử vậy".Bác sĩ lo bệnh đã nhập óc, nổi mụt trong óc thì tất chết.Tôi hoảng hốt gần hoá điên.Tôi có thể kể ra một trường hợp khác nữa, một người bạn gái, cô Lucile Blake.