Sự thật không phải như vậy.Rõ ràng sự thiếu nhất quán của một triết gia là một điều nghiêm trọng.Các từ còn lại cũng cần được đặt vào đúng chỗ.Ở câu này, Aristotle muốn nói là thơ khái quát hơn và có tính phổ quát hơn lịch sử.Bên cạnh đó, bạn cũng không nên bằng mọi giá trích dẫn nguyên một định nghĩa trong từ điển để lý luận về vấn đề nào đó.Nó cần phải được hoàn thành bằng việc phê bình, đánh giá sách.Khi đưa ra sự nhận xét này, độc giả cần phải xác định chính xác khía cạnh mà lập luận của tác giả không thuyết phục.Những vấn đề về thực tế hay quan điểm, những nhận định về cách tồn tại của các sự vật hay cách mà chúng nên tồn tại chỉ trở thành điều đáng bàn cãi khi chúng được dựa trên sự đồng hiểu biết giữa các bên.Nhưng họ lại tạm ngừng và đọc kỹ những câu không quan trọng.Đức tin, đối với những ai có lòng tin, là sự chắc chắn nhất của kiến thức chứ không phải là một ý kiến mang tính thăm dò.