Niềm vui của tôi đến tột đỉnh khi chúng tôi “tiếp quản” trường đaị học năm 1974.Ông là người sáng lập ra nhật báo « Murasoli » và viết hơn 100 quyển sách về các đề tài lịc sủ,xã hội và văn học.Cũng vào năm đó, anh bị bại dưới tay của Joe Frazier( trận đấu đầu tiên kể từ khi anh quay trở lại võ đài).Lần nọ, có một cô dâu nhận được quà cưới là một chiếc ô tô! Trên chiếc kính chắn gió là một tấm thiệp với lời chúc là : “Với tất cả tình yêu dành cho con, mẹ và “kẻ nghèo túng””.Bạn sẽ làm thế nào nếu bạn thua cuộc? Bạn sẽ làm gì nếu bạn của bạn hơn mình, nếu trong công việc bạn bị xa sút, nêu thu nhập của bạn không thể sánh được với những người cùng địa vị? Bạn sẽ làm gì nếu họ mua được mấy ngôi nhà, còn bạn thì không, bạn đang già đi còn những người trẻ tuổi hơn lại đang vượt bạn? Liệu bạn có quá già để thành công? Liệu bạn co trễ lắm để thành công?Nhưng đó là một trong những kinh nghiệm sống.Ngày nay, trên thị trường có rất nhiều sách bàn luận về sự thành công.“Tùy theo cách sống mà mỗi người có thể chết già ở tuổi 40 hay chết trẻ ở tuổi 80”_ VÔ DANHNgày nay, anh trở lại và trở thành một tấm gương sáng về sự can đảm và lòng tự trọng, vẻ phong nhã.Sự thật về thất bại của anh ta không làm tôi thích thú lắm ;nhưng điều mà tôi quan tâm là :Làm thế nào anh ta chấp nhận được thất bại >Ngay sau đó ,anh ta đã làm gì ?Anh ta có thoái chí không?Anh ta có bị trượt dốc luôn không ?Anh ta có kết luận rằng mình đã mắc phải sai lầm trong nghề nghiệp và cố gắng làm điều gì khác nữa không ?Hay anh ấy gắng gượng đứng lên và bắt đầu lại từ đầu bằng cách quyết định quên đi thất bại ?
