Đối với hầu hết chúng ta, “thức ăn” thường được liên tưởng tới cảm giác “thích thú”.Trong khi thuyết trình, bạn chỉ việc nhìn quanh phòng.Cái tên Hiroshi có tạo ra sự liên tưởng nào đó trong tâm trí bạn không? Có thể là một anh hùng (hero) dũng cảm.Ở những chương trước, chúng ta đã phàn nàn rằng trong những giây phút đầu gặp gỡ, chúng ta đã không cố gắng ghi nhớ tên những người mới mà chỉ chủ yếu quan tâm đến bản thân chúng ta.Ông biết đây là cách kết thúc bài phát biểu.Hãy nhớ rằng, chúng ta đang bàn luận về một thực tế là không có “trí nhớ kém cục bộ”.Hãy hình dung bạn đang ngồi trong một căn nhà lụp xụp, bẩn thỉu (Den).Giai đoạn B: Chú ý đến tên từng người, quan tâm tới từng người và nhắc lại tên họ trong suốt cuộc nói chuyện.Chúng ta cảm thấy lo lắng khi trả lời câu hỏi thú hai.Chẳng hạn, không chọn bàn ăn trong phòng khách vì bạn đã chọn đồ vật này trong bếp.