Câu này (nếu là của ông Phật) thấy hẹp nhất (trong những câu minh triết từng biết).Tôi nghĩ đến Tần Thủy Hoàng đốt sách.Bạn cứ ăn và thấy nuốt được.Còn tĩnh tâm mà viết.Bác bắt đầu lấy thức ăn ra cho.Tôi ủng hộ cái đúng.Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa.Như người đầu bếp thiên tài mất hết khứu giác, vị giác.Dù em có chống chế: Em nghĩ là anh sẽ nói vậy.Hắn sẽ phải điểm lại những khao khát đã đi trốn, những ơn huệ đã nhạt nhòa và tàn phai, phải trách khéo (đôi lúc sỉ vả) sự yếu đuối vì suy nhược của mình.