Ông thức dậy lúc 9 giờ, điểm tâm từ 9 giờ 7 phút đến 9 giờ 9 phút rưỡi rồi khoá cửa ra đi.Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Thật ra, khó tưởng tượng được trạng thái tinh thần của một người đọc xong tập tạp bút của Hazlitt mà không muốn đọc ngay một vài bài thơ nào rồi mới ăn cơm.Tôi bắt đầu từ lúc thức dậy và chỉ kể những việc thầy làm, cuối cùng tôi mới chỉ cách nên dùng thì giờ đó ra sao.Tôi sợ những lời khuyên của tôi có giọng dạy đời và đường đột quá.Nhưng dù giàu đến bậc nào, bạn cũng không thể mua lấy được một phút.Nhưng bạn đừng thất vọng.Có thể nói rằng cảm giác luôn luôn ngóng trông, mong mỏi đó, hễ sống thì phải có, không thể tách nó ra khỏi đời sống được.Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Thơ bắt óc ta làm việc nhiều hơn tiểu thuyết, nếu trong thơ có phần tưởng tượng.
