Mua rau, thịt, bút chì và nhãn vở, còn 500.Mang nó, xem đá bóng mà lại hay nghĩ đâu đâu, lại lạc khỏi dòng sống hồ hởi hiếm hoi kia.Bởi vì, đời sống phong phú này thiên biến vạn hóa.Tôi 21 tuổi, chưa hy sinh được mấy tí, chưa cống hiến được mấy tí.Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh.Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề.Xin lỗi nhé, buồn ơi.Các em nhỏ nếu lỡ đọc thì không nên tự hào vì mình biết ngoáy mũi như tôi.Khi mà bạn bắt buộc cần những đối xử dịu dàng dành cho một con bệnh thì họ lại thường dùng phương pháp nhà binh.Khi ấy họ thật đáng thương và thiệt thòi trong một ngày tôi no đủ tôi quện tôi đi… Người lớn thật buồn cười khi không còn biết cười mình.