Những hình ảnh đã nguội.Ông ta đốt vì chúng bổ ích.Có gì thì mẹ mới giúp được chứ.Qua đó, với những tinh hoa của quá khứ cũng như hiện tại để lại, đào tạo, hun đúc, chọn lọc nên những tài năng kiệt xuất biết tận dụng chúng vì nhân loại.Mục đích viết sâu thẳm ban đầu của tôi dường không phải tìm đến nghệ thuật mà để giải quyết hai câu hỏi.Thái độ đó làm cho cảm quan phong phú thêm và đời sống gay gắt quá mức dịu đi.Những ước mơ của anh cũng là ảo ảnh.Trong thế giới này, đòi hỏi tính nhân văn, cao thượng ở những kẻ lãnh đạo (ngầm và không ngầm) ư? Quá khó khi họ đang ở trong một cuộc chém giết, tranh giành.Còn anh thì vẫn phải sống.Đôi lúc là lạ một cách ngộ nghĩnh và khó hiểu.
