Để làm một cái gì đó mà nếu nó thành công, nó mới có thể làm người ta chịu hiểu.Xin lỗi em, xin lỗi em tưởng tượng.Nhớ lại cái lúc tôi khóc, nước mũi chảy tong tỏng xuống trang sách.Nhưng cây ở đó vẫn cao vút, săn chắc và cổ kính hơn.Vì tôi là kẻ chẳng đáng tự hào gì.Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm.Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ.Và thế là đời sống lãng phí.Hay tại nỗi cô đơn? Dòng họ của tôi cô đơn.Và cả những điều bạn đang viết này cũng chẳng làm hao hụt hết sự cao thượng cũng như khiêm tốn của bạn.
