Đây chỉ là những khổ đau cũ còn sót lại từ quá khứ mà thôi.Đó là lối viết ngắn gọn như kinh văn (sutra) thời xưa ở Ấn độ.Buông bỏ sự phán xét về người khác không có nghĩa là bạn không còn nhìn thấy những gì người đó làm.Lòng oán hận và trách móc ở trong họ tạo thành một phần chính yếu trong cảm nhận của họ về tự thân.Tất cả đều là biểu hiện của Tâm.Tôi là Hiện Hữu (38).Khối khổ đau này sẽ cố tìm cách điều khỉển, chi phối những suy nghĩ của bạn và làm cho những suy tư đó nhuốm màu tiêu cực.Ngược lại, thực tại là một toàn thể thống nhất, trong đó tất cả mọi thứ được đan quyện vào nhau, không có một cái gì có thể tồn tại độc lập, riêng lẻ.Niềm nở chỉ đơn thuần là có mặt và chú tâm đến những gì đang xảy ra mà không phản kháng, chê bai hay bác bỏ tình huống ấy.Phút giây Hiện Tại thường bị che mờ bởi quá khứ và tương lai.