Hãy sống và thực hành những gì mà Im Lắng đã nhắc nhở cho ta.Hãy tĩnh lặng, nhìn và lắng nghe sẽ làm phát sinh một sự thông thái, không-phải-bằng-suy-tư, ở trong bạn.Đây là những khổ đau do chính mình tạo ra, nhưng bạn không hề nhận biết vì đối với tự ngã của bạn, đây là một điều rất thoả mãn.Hãy để cho nhận thức của bạn đậu lên trên vật thể đó – như một cánh bướm.Bạn chính là khả năng nhận biết đó được che giấu dưới hình dáng của một con người.Khi bạn hoàn toàn chấp nhận giây phút này, khi bạn không còn tranh cái với những gì đang có mặt, khuynh hướng suy tư sẽ giảm dần và thay vào đó bằng một sự trầm tĩnh rất sáng suốt.Đối cực của cái chết là sự tái sinh.Nhưng đó không phải là bản chất chân thực của họ, mà chỉ là những biểu hiện đã bị tha hoá.Cái gì ở trong bạn đang nhận ra cảm xúc này?Nhưng nhiều lúc, rời xa nơi bạn đang có mặt là một điều bạn không thể làm được.
