Tôi biết có những người cứ đọc, đọc như người ta uống rượu.Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được.Xin bạn đừng tỏ vẻ mỉa mai khi nghe hai tên ấy.Nhưng riêng về phần tôi thì không khi nào bạn bắt gặp tôi du lịch mà không mang theo Marc Aurele.Tôi không thể có cái ý cung cấp cho công việc đó ba bốn chục phút liên tiếp vô cùng tĩnh mịch.Bạn phải dùng thời gian đó để tạo sức khoẻ, lạc thú, tiền bạc, danh vọng và tu luyện tâm hồn.Có nó, làm cái gì cũng được; thiếu nó, không làm được việc gì cả.Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày.Nỗi nguy cuối cùng và lớn nhất là nỗi nguy tôi đã chỉ ở một chương trên: bị thất bại từ lúc đầu.Tới nhà, bạn không ăn ngay.
