Tôi làm việc với ông đã lâu, đáng lẽ phải biết làm vừa ý ông mới phải.Ông có thể tiếp tôi một lát được không?Lòng yêu đó tự nhiên và chân thành tới nỗi tôi không thể không mến nó được.Trong khi cậu học trò đọc bài ngụ ngôn đó tại một nơi rất xa làng cậu ở, thì tại tỉnh Boston mà hồi đó tôi không có hy vọng gì đi tới được, xảy ra một chuyện chứng minh chân lý dạy trong bài ấy.Nhưng nụ cười đó phải tan ngay, vì ông giám đốc tiếp tôi bằng lời "bật ngửa" này:Chính ra, dù ông có ý tưởng đó, tôi cũng vẫn có gan dùng ông.Chúng tôi nói chuyện vui vẻ một lúc.Có phải để nói: "Xin ông đừng cho in tấm hình đó nữa, tôi không thích nó" không"?.Được một lúc, bà ta nói rằng vài người hàng xóm đã cho mắc điện vào chuồng gà và thấy kết quả mỹ mãn.Chỉ vài lời khen giản dị đủ cho thành một người tề gia giỏi nhất, cần kiệm nhất.