Không ai có thể tách hoàn toàn bản thân ra khỏi tác phẩm của chính mình.Đây cũng là những phần chính trong tác phẩm.Tác giả khẳng định điều mình cho là đúng hoặc phủ nhận điều mà mình cho là sai.Chỉ khi áp dụng cách này mà bạn vẫn không hiểu được thì mới phải nhờ đến chú thích hoặc ghi chú kèm theo.Bạn thu được gì sau khi tăng đáng kể tốc độ đọc của mình? Bạn có tiết kiệm được thời gian không? Còn vấn đề hiểu thì sao? Nó cũng tăng lên hay bị ảnh hưởng xấu trong quá trình này?Độc giả bình thường trong đó có bạn có thể tiếp cận các tác phẩm đó.Có thể bạn sẽ thấy những gì thâu tóm được sau khi đọc lướt là đủ, và cuốn sách chỉ có ích cho bạn trong chừng mực đó chứ không mang lại thêm điều gì nữa.Tuy nhiên, bạn không nên nóng vội kết luận ngay vì có thể lỗi là do bạn chứ không phải là cuốn sách.Vì thế, cho dù bạn đọc cái gì, ít nhiều cũng cần có tính tích cực.Đơn cử như Euclid, Galileo, Newton - những tác giả viết theo phong cách toán học hoặc số học có xu hướng biến mỗi đoạn văn thành một đơn vị lập luận.
