Phần trước tôi đã nhắc tới cô Marilyn không may.Bây giờ tôi có nhiều kiến thức hơn, nhận thức sâu sắc hơn, khôn ngoan hơn, những phán đóan và quyết định của tôi tốt hơn.và , cũng không ngạc nhiên, người hướng ngoại có khuynh hướng là “thỏi nam châm giao tế” hơn người hướng nội.thế nhưng, những kết quả này lại cũng bật ra nhiều câu hỏi hơn là câu trả lời.Trong hai năm trở lại đây cô rất may mắn và những cuộc gặp tình cờ đã giúp cô thực hiện được nhiều mơ ước và tham vọng trọn đời của mình.tôi thường để tâm vào mặt tốt của tình huống và tìm cách làm sao để hưởng lợi từ nó”Hiểu rằng tạo ra may mắn chính là chuẩn bị điều kiện lý tưởng cho những cơ hội khi nó đến.trong chương vừa rồi, tôi đã nhắc tới sự nghiệp của nhà thơ Jolie – những cuộc gặp gỡ tình cờ đã giúp chị đã đạt được những ước mơ và tham vọng trọnđời của mình.Levin kết luận rằng chẳng có mèo đen hay mèo trắng tác động được tí nào lên may mắn của người tham gia thí nghiệm.niềm mong chờ tích cực giúp khơi gợi người ta bộc lộ mặt tốt nhất, trong khi niềm mong chờ tiêu cực dễ khiến người ta phô bày mặt xấu của mình.
