Một hôm tôi gặp ở Nữu Ước 30 đứa nhỏ tàn tật, chống gậy hay nạng, lết bết leo lên những bực của một nhà ga lớn.Tôi đáp: "Chắc chắn vậy".Ông cười lớn: "Tại các ngài không sành ăn.Tôi tự thấy xấu hổ".Nhưng anh dằn lòng, không mạt sát lại những kẻ đã xử tội anh, mà nói:Trong một bữa tiệc, ông khách ngồi bên tay mặt tôi quả quyết rằng câu "Có một vị thần nắm vận mạng của ta, ta cưỡng lại không được" là ở trong Thánh kinh.Tuần trước thầy đã giao hẹn rồi, hễ bắt gặp lần nữa thì thầy phạt".Rồi thì một sự lạ lùng xảy ra.Nó tràng giang đại hải như một bộ bách khoa tự điển vậy.Mà nếu một trăm bức được mười bức trả lời thì ông phải cho là một sự lạ.