Trong thời gian làm người phụ việc, tôi đã dành thời gian nói chuyện với quản lý về lời lỗ, xem hộp thư để biết tên các nhà cung cấp, giúp người nướng bánh từ 4 giờ sáng để học và làm quen với thiết bị, gia vị và các sự cố thường xảy ra.Điều đó cũng khá đơn giản.Người nghèo muốn được trả công theo thời gian.Quy tắc đó là: “Mọi sự việc xảy ra đều có nguyên do của nó và nguyên do ấy hiện hữu là để hỗ trợ tôi”.Không tạo ra thu nhập để rót vào “chiếc phễu tài chính” và không có các khoản tiết kiệm để giữ lại những gì bạn kiếm được, bạn sẽ không có tiền để phân bổ cho các thành phần tiếp theo của tổng tài sản.Giờ hãy hình dung bạn đã phát triển bản thân lên đến bậc thứ 8.Tôi cao lớn hơn bất cứ vấn đề nào”.Cách nghĩ đó biến họ thành nạn nhân, và làm sao bạn có thể là một nạn nhân đúng nghĩa nếu bạn được tưởng thưởng hậu hĩnh?Nếu bạn học hỏi từ những người đang bị khó khăn tài chính dồn đến cảnh khốn cùng, thì dù họ là nhà tư vấn, nhà huấn luyện hay nhà hoạch định tài chính, thì họ cũng chỉ có một điều để dạy bạn.Còn những ai do dự, ngại ngần, chầm chậm bước tới một cách miễn cưỡng đã không làm được điều đó.
