Cháu phải nghiêm khắc với mình và sửa ngay.Vì chúng ta đều ngoáy mũi.Nhà văn lại mở mắt ra và mỉm cười: Mình đã đúng.Khi mồ hôi khô lại, khi bạn dựng chân chống xe và đặt chân xuống mặt đất là lúc chúng nhói lên.Tôi quệt nước mắt, xì mũi ướt nhẹp tay áo và ngực áo.Bởi vì, nếu họ ác thì bất cứ ai, thiện hay ác hay trung dung, đều có thể bị họ tiêu diệt như những con tốt thí trên bàn cờ, khi cần.Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao.Rồi hắn biến đi đâu đó.Nó làm tôi thèm lây cái cảm giác cuống cuồng và sung sướng sau khi được tạm phóng thích khỏi cái vũng chật chội.Nhà văn hôn lên má nàng như muốn vệt hồng ấy loang khắp thịt da nàng.