Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt.Tôi tụt khăn trải lên băng ghế bảo để đỡ nóng.Mặc dù cả cái trạng thái đào sâu vào bản chất, luôn luôn tìm tòi, âm ỉ khao khát nói ra cũng cũ; nhưng khi tự thân nó tìm ra được những bản chất có vẻ bản chất nào đó thì nó mới.Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua.Nhưng trong đời sống thì tôi dễ phức tạp hoá vấn đề.Bạn không đi trên mây bởi thế giới của những ý tưởng cũng rất đắt hàng.Trên đó, bệnh nhân, bác sỹ, y tá… đi đi lại lại.Như một sự bổ trợ, cân bằng, phong phú tất yếu.Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn.