Ông trông già sọp, tuy đã uống đủ mọi thứ thuốc bổ.Chiều đến lại ngủ hai tiếng trước khi ăn bữa tối.Khi theo các buổi học, tôi đã ghi được những quan điểm sau đây và xin đem cống hiến các bà nội trợ:- Này Jim Grant, từ trước tới nay, anh đã mua bao nhiêu toa trái cây rồi?Việc đó làm cho ông mê man bất tỉnh, về nhà ăn xong ông nằm bẹp đến hai giờ.Bạn cho là lý tưởng quá, là ảo mộng quá không thi hành được sao? Không đâu.Tôi bắt đầu hiểu rằng nhiều mục đích tôi theo đuổi từ trước chẳng bõ công chút nào hết".Chúng tôi phải ăn món rẻ tiền trong những hàng cơm bình dân.Bà thiệt là một tai nạn cho chính thân bà và cả gia đình vô phước đó nữa.Hứa hẹn suống có tốn gì đâu?
