Nhìn bạn lặng lẽ, ít ai biết bạn có một tuổi thơ hiếu động và đầy kỷ niệm.Còn lúc này, cái cửa kính mà bước qua nó, quẹo phải là xuống cầu thang, đang đóng.Mai là giỗ mẹ chồng phải mua con gà.Lăn đến chừng nào bay hơi và ngấm vào da thịt Nhân Gian đến hết thì thôi.Cái nào không nhớ được thì cũng tốt.Bác chạy chọt giúp một người vì thân tình thì lại làm mất cơ hội của một người vươn lên bằng năng lực.Nhưng chỉ có thể tốt nhiều hay ít, khó có thể tốt cho đủ.Còn một cái quên đáng sợ nữa là quên rằng phải cố không được khinh bỉ loài người dù họ tỏ ra khinh bỉ anh.Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới.Cười vui cho dễ sống.