Đó là khi đọc, chúng ta phó mặc sự chọn lọc thông tin cho phóng viên.Ông ta có thể chia tác phẩm của mình thành nhiều chương tương ứng với các năm, các thập kỷ hay thế hệ không? Hay ông ta chia cuốn sách theo đề mục do ông ta tự chọn? Trong một chương cụ thể, ông ta có bàn đến tình hình kinh tế của thời kỳ đó không? Có nhắc đến các cuộc chiến tranh, các hoạt động tôn giáo… không? Với ông ấy, điều gì trong số đó quan trọng hơn cả? Nếu chúng ta có thể nói phần nào của câu chuyện mà tác giả kể có vẻ như chính yếu nhất đối với ông ta thì chúng ta sẽ hiểu tác giả hơn.Và một thi sĩ vẫn là một người bình thường, vẫn học tập và cảm nhận cuộc sống bằng những giác quan như mọi người.Hoặc bạn có thể quyết định rằng hiểu như thế là đủ, và không cần quan tâm đến những gì vượt quá tầm hiểu biết của bạn.Vấn đề thứ hai là sử dụng từ đồng nghĩa.Ai sử dụng sách thực hành cũng phải áp dụng những quy tắc đó cho các trường hợp cụ thể, do đó phải tập đưa ra những đánh giá về những gì đã làm.Cây bút sẽ là dấu hiệu cho thấy sự tỉnh táo của bạn trong khi đọc.Những người viết các tạp chí này trước hết phải là độc giả.Điều này trái ngược với sự thật đã được chứng minh trong lịch sử chính trị.Những gợi ý này có thể rút ra từ các quy tắc đọc sách mô tả.