Dễ thôi con ạ, con viết lại xem nào…Như bao người khác vẫn luôn chung sống với tiếng ồn và bụi bặm.Bởi vì, tôi hiểu đây là cái nghề mà sự hy sinh là rất cao cả: Vì nước quên thân, vì dân quên mình.Thời điểm khó chịu nhất là lúc thức dậy và lúc nằm chờ ngủ.Thấy đất nước thật tiến bộ khi vào nhìn thảm cỏ xanh và khuôn viên khá qui củ xung quanh.Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không.Hôm nay, chúng tôi đến đó gồm ba người.Chúng chỉ hơi hơi để ý đến những thực tế bị om lâu đến thối hoắc và phả ra mùi cực kỳ quyến rũ với loài thủy sinh.Ba năm… Ba năm thì không tính được.Hắn viết bằng chính tay hắn, một thứ than chì thì phải.
