Nếu thiếu mất khả năng quan sát quá khứ rõ ràng, ta sẽ phải thừa nhận rằng việc giữ chặt lấy những hình ảnh lãng mạn hóa chỉ là một cách khác của việc làm hỏng hiện tại.«Hai người chăn bò cái ở vùng NewJersey đang đi ngang qua một khu rừng.Tôi đã gọi điện cho cha tôi và hỏi xem ông đã trả bao nhiêu để được nhận tôi.Cuộc sống của chính chúng ta và những mối quan hệ của nó dường như được hình thành trên sự tương phản.Nếu chúng ta tin xây đựng tốt hơn là phá hoại.Tôi đã thấy mình già đi mà không có chúng.Tất nhiên, tôi cũng tò mò muốn biết về ông bố đẻ của tôi.Ông ta và người của mình đã tìm thấy một khung cảnh mà không ai có thể giải thích nổi: Những gáo nước tiểu được treo trên những cái cây.Hãy nghĩ về những thứ lặt vặt, những sự khinh thường, và quan trọng nhất, những giấc mơ chưa thành hiện thực của chúng ta.Sự giận dữ của chúng ta cũng ngang bằng với sự lôi cuốn của chúng ta, lửa đổ dầu thêm bởi sự hiểu biết đầy tội lỗi về thất bại của chính mình để uốn hành vi cá nhân theo tiêu chuẩn công cộng mà chúng ta chấp nhận.