Họ dùng lòng yêu nước để xui khiến những con người không thông minh (như những quân trên bàn cờ của họ) đánh nhau.Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi.Làm thế nào bây giờ? Ngủ hay không ngủ? Thôi, đùa đấy.Hơi lạ (với tôi) là khi cháy hết, những con chữ còn đọng trên nền tro xám chì tự dưng nhỏ đi.Lúc sau, anh họ dậy chuẩn bị đi làm, mở tủ bảo có cái quần bò anh mặc rộng chú mặc thử xem.Nên cháu mới dám cãi như thế.Đốt tờ nào tôi đọc lướt qua tờ ấy.Nhưng ta không cho nàng nói.Tay tiếp tục thả giấy vào.Cạch! Rất thích cái cảm giác đi một quãng dài rồi dừng xe lại, gạt chân chống, tắt chìa khóa điện.