Chính Gilbert và Sullivan điên như vậy.Ông ngồi ở khách sạn tới quá nửa đêm, bàn bạc về những kinh nghiệm của ông.Vậy còn ưu tư nỗi gì nữa?".Sau khi đạp xe máy vòng quanh nước Anh, ông tới Ba lê thì vừa hết tiền.Cháu hỏi: "Má, sao kỳ vậy má? Mới dậy lúc nãy, sao bây giờ lại vội ngủ?".Chúng ta ai cũng muốn sống cho thoả thích.Hai người cô tôi, vừa già, vừa nghèo, vừa hay đau, nhận nuôi ba đứa trong số năm anh em chúng tôi.Người đó cũng mỉm cười, đứng dậy chìa tay: "À, hân hạnh được gặp ông, mời ông ngồi".Có vẻ khó tin phải chăng bạn? Nhưng sự thật là vậy.Vậy chúng ta nên nhớ quy tắc thứ bảy này: