Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em.Tôi bảo vâng, chắc họ chế tạo thế nào để có cái mùi chữa bệnh gì gì.Bác gái: Hôm nay hai giờ chiều bác mới ăn cơm.Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết.Vùng dậy, trợn trừng, bạn hát:Lời nói thật (hở hang, rách rưới, ghẻ lở, bụng hóp) bên cạnh cố ngẩng mặt vênh vênh.Cái ghế đá này cũng buồn lây.Đánh hay không đánh? Nghĩ mãi không ra.Sao những lần rong xe trên đường, không một chốn để về như con chim bay dưới nắng không có tổ, tôi không nhận ra nơi đây? Một cái ghế đá để viết và không nhiều người để quấy rầy.Ba bố con cùng đi xem nhưng vé của bố ở khán đài khác.
