Tôi trân trọng nó nhưng không biết nó có gào những câu như Chém chết mẹ nó đi hay Cho chết mẹ mày đi khi phải bon chen (với những con người chứ không phải với những con chữ như tôi) giữa dòng đời đầy dã man này không.Cậu em thế là tạm biệt rồi.Chính em đã từng bảo như vậy còn gì.Bạn cần làm việc, cần vận động.Mà tại sao ta cứ miên man thế? Tại sao ư? Vì ta ngại.Và sẽ ngạc ngạc nhiên hơn nếu nó đã được phát minh mà tôi chưa biết bao giờ.Rồi đến lúc ghét mình để vuột mất tình yêu, hắn vẫn hay soi gương.Tôi không khó chịu, cũng chẳng động lòng.Nhưng mà cái đó dường như có sức cám dỗ và thử thách hơn.Cái giấc mơ của mình không mất.
