Đi ra chợ Đồng Xuân chọn hàng, vất vả đèo về, rồi bán được lãi cũng thú vị lắm chứ.Và thế là đời sống lãng phí.Bác trai có mấy câu tủ làm bạn muốn bội thực.Thế giới lúc đó thật yên bình, rộng lớn và luôn mới lạ.Nhưng bên cạnh việc đem lại tự do để phát huy năng lực cho một số con người, có thể thấy đi hoang cũng tạo ra vô số ma cô, gái làm tiền và trẻ vô thừa nhận.Mà đâu cứ phải là tình yêu mới gần nhau được.Đi một mình được đã đành nhưng mấy ai không ăn bám vào bình dân.Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu.Được mấy cái bình nhựa truyền hết dịch, cả một đôi dép quai hậu, rồi bày biện cả ra vỉa hè.Rồi đau và chấp nhận đau.
