Hồi lâu, nàng bảo: Anh có chuyện buồn gì thế?.Nhưng cho bạn nghỉ tí đã.Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí.Rõ ràng phải đi trình báo.Bác bạn đã ma sát nhưng lại quên sự ngừng nghỉ, đứng im tương đối bồi đắp năng lượng cho mình để va đập đúng những góc cạnh cần thiết.Dù mỗi ngày lại nảy nòi ra đủ thứ để viết, mỗi lần đọc lại lại muốn viết khác.Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.Nhưng bạn muốn về ngay.Gã mang trong mình sứ mệnh hồi sinh tình yêu thương và nỗi sợ tương lai để cứu rỗi loài người.Là dông dài, là ngắn ngủi.
