Những cái cảm giác mà được coi là thực chất nhất của hiện sinh.Anh chàng bên trái ngồi im nãy giờ quay sang nói với tôi: Quả đấy đá má ngoài, bóng xoáy vào trong, dễ vào hơn.Nước mắt chảy thành giọt hẳn hoi.Chụp xong lên chiếu đánh chén ngắm ngó người ngợm phố phường.Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít.Chuyện đi đá bóng và chuyện đi ăn giỗ không giống nhau nhưng tôi hiểu chúng tôi không thích bị người khác làm cái phần mà mình tự làm được.Và chết đi khi chưa kịp hưởng thành quả.Xuống nhà, ông nội vừa sang.Và xã hội nó đâm ra thế này.Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời.