Nàng bảo: Hãy đặt tay em lên ngực anh.Dải đường chính phía ngoài lắp đèn thưa thớt, âm u, bụi mù.Bụi làm xỉn đi con đường nhựa xanh mới coóng.Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ.Đi lên, đã có người lấy thuốc ra hộ rồi.Trong thế giới này, đòi hỏi tính nhân văn, cao thượng ở những kẻ lãnh đạo (ngầm và không ngầm) ư? Quá khó khi họ đang ở trong một cuộc chém giết, tranh giành.Trên lề đường là những hàng quán chộn rộn người bâu đầy.Cô gái bảo: Vô duyên.Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ.Hay tại nỗi cô đơn? Dòng họ của tôi cô đơn.