Ra khỏi nơi mình ở cũng là khá rồi đấy.Có một bộ óc biết tuân ý ta thì nên lợi dụng nó một cách tối đa.Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu.Riêng tôi, tôi nghĩ không có gì hợp thời bằng những tư tưởng của Marc Aurele hay Epictete; sách của hai ông rực rỡ những lý lẽ thông thường, áp dụng được vào đời sống hàng ngày của hạng trung nhân như bạn và tôi.Chắc chắn là như thế sẽ có lợi.Chẳng hạn khu vực âm nhạc (2).Chúng ta có và luôn luôn đã có tất cả số thì giờ trời cho.Tới nhà, bạn không ăn ngay.Khi thử làm rồi mới thấy sự gắng sức đó không phải ít đâu vì cần hy sinh một chút.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.
