Con trai tôi là lính hải quân đã hy sinh ngoài chiến trận khi mới 19 tuổi.Chúng tuần tự đi vào đầu bạn rồi chinh phục bạn tự lúc nào không biết.Vị khách mời của chúng ta đến sớm hơn những 30 phút.Nhưng ngay sau đó, họ lại nghe vài lời tự giới thiệu của tôi.Tôi nghĩ cách hỏi này không có gì là sai cả.À, tôi nghĩ rằng ngành bóng chày đã có nhiều tiến triển trong khía cạnh trợ giúp các cầu thủ… Hiện nay tôi chưa phải đến tuổi về vườn để lãnh lương hưu.Câu chuyện cười đến một cách tự nhiên và bất ngờ mới đem lại nhiều hứng thú.Và nhất là, bạn không cô độc trong quá trình nói mà còn có sự hậu thuẫn từ phía bạn bè.Và còn vô số việc cần thiết khác phải luyện tập…Bạn có đoán được tôi làm gì không? Tôi nói với khán giả rằng tôi quá hồi hộp, rằng tôi đã làm phát thanh viên trên radio ba năm nay, nhưng đây là lần đầu xuất hiện trên truyền hình… Và cả việc ai đó ấn tôi ngồi vào cái ghế quay này nữa.