Cho nên riêng tôi, tôi yêu sự gắng sức lắm.Nghĩa là mình phải tự ngắm trân trân cái bộ mặt của mình trong gương, dù có phải thất vọng cũng ráng chịu.Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!Nhưng bạn đừng thất vọng.Một nhiệm vụ đôi khi quá sức con người! Vậy mà, dù làm tròn được như lúc ta đã làm, ta cũng chưa được mãn nguyện, hồn ma trên kia vẫn lẩn quẩn quanh ta.Nhưng trước khi bắt đầu bạn cho phép tôi dặn nhỏ mấy lời này:Đến mức đó thì đời ta có thể như đời sống trong tù và không phải là của ta nữa.Vậy bạn phải tiến chầm chậm.Thiên-tài cũng không được hưởng thêm, dù chỉ là một giờ mỗi ngày.Ăn chỉ mất nữa số giờ đó thôi, nhưng tôi xin để trọn thời gian đó cho bạn muốn làm gì thì làm.
