Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.Ở trên tôi đã có dịp nói đến khoảng thời gian mênh mông là 44 giờ từ 2 giờ chiều thứ 7 đến 10 giờ sáng thứ 2.Bạn cho điều đó là tự nhiên phải không? Vậy thì tại sao bạn lại ngạc nhiên khi tôi bảo rằng mỗi ngày trung bình bỏ ra một giờ luyên trí, sẽ làm cho óc bạn hoạt động hăng hái lên luôn luôn?Một chương trình làm việc hàng ngày không phải là một tôn giáo.Tới nhà, bạn không ăn ngay.Mặc dầu vậy, tôi vẫn phải viết vì cần phải viết.Nó ngắn quá đi thôi.Điều quan trọng nhất là luôn nhận thấy luật nhân quả, nghĩa là thấy sự phát triển liên tiếp trong vũ trụ, nói một cách khác, là thấy luật biến hóa.Nghĩ kỹ, ta sẽ thấy việc tạo hoá tiếp tế thời-gian cho ta quả là một phép mầu hiện ra hằng ngày.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.