Nhiều khi không được số đó nữa vì hễ đau thì bị trừ lương mà nhà tôi lại thường đau vặt.Chính tôi đã được mục đích cảnh chết ấy trong trại của tôi ở Missouri.Quy tắc đó thiệt hay, chẳng những cho Công ty U.Rồi tôi bỏ không nghĩ tới nữa.Cuốn Quẳng gánh lo đi.Và đây là đoạn kết của câu chuyện.Franklin Bettger, người cừ khôi nhất của Mỹ trong giới bảo hiểm, không đợi tới năm giờ sáng lập chương trình công việc trong ngày.Vì sao vậy? Vì tôi hăng hái thích thú vô cùng.Chúng tôi vô cùng kinh khủng.Bàn giấy của ông cũng vậy, ông mở hộc tủ ra để bác sĩ thấy không có công việc nào bỏ dở và nói: "Trước đây sáu tuần, tôi có ba bàn giấy đặt tại hai phòng.