Những ngón tay cầm bút nhơ nhớ bàn phím.Một khuôn mặt khá dễ mến và có vẻ quen thân từ trước.Ngả đầu cạnh nàng, áp tay nàng vào má.Lẳng lặng về nhà bác chờ xét xử.Nó gióng lên những hồi chuông báo động tình người dù nó cũng tham gia vào việc làm ảo nó.Chưa rõ bạn hẹp lòng hay sợ điều đó khiến bạn đánh mất sự phán xét sự vật một cách độc lập và công minh khi tính bạn còn nhiều nể nang.Sáng nay 8 giờ bạn dậy.Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không.Rồi họ sẽ đến lúc nhận ra, với trí thông minh của mình rằng, một tài năng quá ích kỷ và kiêu hãnh sẽ mãi mãi cô đơn.Cháu nó đang bị đau cơ.